Cuốn sách "Kể gì với Bác sĩ – When Doctors Don't Listen" của BS Leana Wen và BS Joshua Kosowsky tập trung vào việc cải thiện mối quan hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân trong lĩnh vực y tế. Bước vào bệnh viện, chúng ta thấy sự khác biệt giữa sự sống và cái chết chỉ cách nhau mong manh. Trong môi trường y tế, kiến thức y khoa thường xa lạ với đa số bệnh nhân, và mối quan hệ giữa họ và các bác sĩ thường phụ thuộc vào nền văn hóa và điều kiện cụ thể.
Mặc dù không phải ai cũng hiểu rõ về y học chuyên môn, người bệnh mong muốn được chăm sóc bởi các chuyên gia và muốn chia sẻ thông tin về bệnh tình, phương pháp điều trị và kết quả dự kiến, cũng như được đồng cảm với lo lắng của mình. Tuy nhiên, trong các cơ sở y tế hiện nay, đặc biệt là trong các cơ sở công cộng, việc này trở nên xa xỉ. Sự quá tải bệnh nhân, hạ tầng bệnh viện kém, và áp lực công việc lên các bác sĩ đã khiến nhiều bác sĩ chỉ làm nhiệm vụ khám bệnh, chuẩn đoán và kê đơn như một cỗ máy.
Nhu cầu nhân lực trong lĩnh vực y tế tăng vọt trong khi khả năng đáp ứng chỉ tăng chậm. Sự thiếu hụt nhân lực, cơ sở hạ tầng, trang thiết bị và đào tạo về tâm lý đã dẫn đến việc tiếp nhận quá nhiều yêu cầu khám chữa bệnh vượt quá khả năng, gây ra nhiều xung đột giữa bác sĩ và bệnh nhân, tạo áp lực và thiệt thòi cho cả hai bên.
Nhận thấy những vấn đề trong lĩnh vực y tế nói chung và hệ thống chăm sóc sức khỏe ở Mỹ nói riêng, BS Leana Wen và BS Joshua Kosowsky đã viết cuốn sách "Kể gì với Bác sĩ" để đóng góp vào việc cải thiện mối quan hệ hợp tác giữa bác sĩ và bệnh nhân.
Cuốn sách này được chia thành năm phần. Phần đầu tiên trình bày lịch sử y khoa từ thời xa xưa đến kỷ nguyên chẩn đoán phi cá nhân hóa hiện nay, khi nghệ thuật chẩn đoán đang dần mất đi và để lại những hậu quả nghiêm trọng. Phần hai minh họa những rủi ro trong y học dựa trên sách vở thông qua bốn trường hợp từ phòng cấp cứu và ý nghĩa của chúng đối với bệnh nhân, bác sĩ và hệ thống chăm sóc sức khỏe nói chung. Trên phần ba và phần bốn, tác giả mô tả cách mọi thứ có thể thay đổi, miêu tả các yếu tố cơ bản của sự hợp tác chủ động giữa bác sĩ và bệnh nhân, và cách áp dụng chúng trong thực tế. Phần năm và phần cuối xem xét ý nghĩa lớn hơn của phương pháp này đối với chính sách chăm sóc sức khỏe và cải cách y khoa. Mỗi chương kết thúc với mục "Đánh giá" tổng hợp những điểm quan trọng. Cuối cùng, cuốn sách cung cấp các bài tập và bảng kiểm để giúp độc giả luyện tập những gì đã đọc. Suốt cuốn sách, tác giả cung cấp Tám Nguyên tắc quan trọng để chẩn đoán tốt hơn cho bác sĩ và bệnh nhân:
-
Kể toàn bộ câu chuyện.
-
Bảo vệ quan điểm của mình trong quá trình suy nghĩ của bác sĩ.
-
Tham gia vào quá trình khám lâm sàng.
-
Hỗ trợ xây dựng chẩn đoán phân biệt.
-
Hợp tác trong quá trình ra quyết định.
-
Sử dụng các xét nghiệm một cách hợp lý.
-
Sử dụng lý thuyết để xác nhận chẩn đoán sơ bộ.
-
Hợp nhất chẩn đoán vào quá trình chữa trị.
Tác giả không chỉ trách bác sĩ về các sai lầm trong chẩn đoán, mà xem xét sai lầm đó là do hệ thống giáo dục y khoa hiện tại. Qua các câu chuyện thực tế, BS Leana Wen và BS Joshua Kosowsky minh họa cách bệnh nhân có thể tham gia vào quá trình khám lâm sàng của mình và hợp tác với bác sĩ để đạt được chẩn đoán chính xác. Các câu chuyện được trình bày từ góc nhìn của cả bệnh nhân và nhân viên y tế như bác sĩ, điều dưỡng, bác sĩ nội trú, v.v. Tác giả cũng đưa ra nhận xét cá nhân và lời khuyên cho độc giả. Đây là một quyển sách thực hành, có nhiều hướng dẫn hữu ích để giúp bác sĩ và bệnh nhân giao tiếp một cách hiệu quả hơn.
Với bản thân là bác sĩ phòng cấp cứu, tác giả chia sẻ các câu chuyện thực tế để giúp độc giả rút ra bài học cho chính mình. Đối với bác sĩ, đó là cách để chẩn đoán tốt hơn, chính xác hơn cho bệnh nhân của họ, không bỏ sót và nhầm lẫn. Đối với bệnh nhân, đó là được chẩn đoán đúng và không bị yêu cầu thực hiện quá nhiều xét nghiệm không cần thiết.
Bác sĩ có chuyên môn về y khoa, nhưng bệnh nhân là người hiểu rõ nhất về cơ thể của mình, vì vậy việc bác sĩ và bệnh nhân hợp tác là rất quan trọng để có được chẩn đoán đúng.